Tự do. Đó là một từ trên môi mọi người, nhưng hiếm khi được xem xét. Đối với một số người, nó có nghĩa là tự do tài chính—đủ tiền để xoa dịu mọi lo lắng. Đối với những người khác, đó là tự do về thời gian—cơ hội để thoát khỏi guồng quay và cuối cùng sống theo nhịp độ của riêng họ. Cả hai đều nghe có vẻ hấp dẫn, cả hai đều mang lại sự an ủi, nhưng không cái nào chạm đến bản chất của tự do thực sự. Bởi vì tự do không thể mua được. Nó không thể được lên lịch. Bạn không cần một số dư ngân hàng nhất định hay hàng giờ đồng hồ không giới hạn trong ngày để có được nó. Hãy nghĩ về điều đó, Jawad: một người có thể giàu có vô hạn và vẫn cảm thấy bị mắc kẹt khi so sánh. Một người khác có thể nghỉ hưu sớm, với mỗi giờ dành cho bản thân, nhưng vẫn bị ràng buộc bởi quá khứ. Tự do sống bên trong. Nó không liên quan gì đến những gì bạn sở hữu hoặc kiểm soát. Tự do sâu sắc hơn—cái mà đáng để tìm kiếm—không ở ngoài kia, mà ở bên trong này. Đó là tự do để trở thành người mà bạn thực sự là. Để bỏ xuống những chiếc mặt nạ. Để bước ra khỏi gánh nặng của sự kỳ vọng. Để nói bằng giọng nói của riêng bạn, để sống từ trái tim của chính mình, để ngừng phục vụ những gì không phục vụ cho linh hồn của bạn. Đây không phải là tự do của sự trốn chạy—đó là tự do của sự hiện diện. Đó là khoảnh khắc bạn đứng vững như người mà Chúa đã tạo ra bạn. Không hơn. Không kém. Đó là khi bạn tự do.