Tôi yêu tập này của Dr. Who. Anh ấy tỉnh dậy trong một nhà tù trong một máy phục sinh, bị một con quái vật đuổi theo và liên tục giết chết anh. Nhưng ngay trước khi anh chết một lần nữa, anh kịp đấm một cú vào một bức tường dày làm từ một vật liệu cứng không thể tưởng tượng nổi, phía sau là lối thoát. Anh ấy cứ chết đi sống lại qua hàng tỷ năm, mỗi chu kỳ chỉ đấm được một cú, và cuối cùng anh ấy phá vỡ được. Đây là tôi. Đây là chúng ta. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi trên trái đất, chúng ta sẽ cố gắng làm điều không thể, từng cú đấm một.
ep 261 "được gửi từ thiên đường"
121